Trong đại điện này, Khô Cốt đại tướng bị một kiện pháp bảo đâm xuyên qua hốc mắt trái, vốn chỉ là một Nguyệt Dao thực lực giảm đi, trước đây hắn lại bị kiếm phong chi bạo do chính mình thi triển gây thương tích, thực lực suy yếu không ít, bây giờ thôi động dị hỏa kỳ lạ này, lại tiêu hao không ít với hắn.
Năm lần bảy lượt hao tổn, Khô Cốt đại tướng dù vẫn có nội tình của Nguyệt Dao nhưng e là cũng không phát huy ra được bao nhiêu thực lực.
Trái lại, khí cơ của ba người vẫn luôn tương liên, trận thế không bị phá vỡ, tuy Lục Diệp đơn độc giao thủ với Khô Cốt đại tướng, nhưng trên thực tế vẫn luôn mượn dùng lực lượng của hai người còn lại, cũng không phải chân chính đơn thương độc mã.
Tiếng vang leng keng liên miên không dứt truyền ra, Bàn Sơn Đao và cự kiếm va chạm, mỗi một lần đều chấn động đến mức điếc cả tai, ánh lửa văng khắp nơi, rõ ràng thân hình song phương giao phong có chênh lệch cực lớn, nhưng thực lực lại không cách xa nhau như vậy.
Trong lúc Lục Diệp dây dưa với Khô Cốt đại tướng, Phác Khắc và U Linh cũng không nhàn rỗi, Phác Khắc vẫn vung vẩy dây câu của mình, thi triển ra các loại thủ đoạn trợ giúp kỳ quái, U Linh không có nhiều hoạt động như vậy, thế nên, khi Lục Diệp giết tới bên cạnh Khô Cốt đại tướng, thân hình nàng đã phiêu hốt như quỷ mị, mỗi một lần hiện thân đều có thể liên lụy đến một bộ phận tinh lực của Khô Cốt đại tướng.