Lục Diệp cố ý muốn thử xem uy năng của linh văn mới, bỗng nhiên phía trên hai chân xuất hiện hào quang, Phong Hành gia trì, khiến cho tốc độ xoay mình di chuyển, né tránh tăng lên. Hắn lập tức lẻn đến trước mặt một con bọ ngựa, nâng đao chém xuống, một đao này chặt bỏ sự ngăn cản của đường đao trên tay đối phương, chặt nát đầu.
Lúc này, con thứ hai đã đánh tới. Lục Diệp lập tức xoay người, bổ ra một đao, vừa lúc bị con bọ ngựa này dùng đường đao đón đỡ.
Trọng Áp linh văn vô thanh vô tức được gia trì lên Bàn Sơn đao. Vốn dĩ trên phương diện lực lượng, con bọ ngựa kia đã có chút không địch lại, lúc này lập tức bị chèn ép khiến thân mình lảo đảo.
Lục Diệp thuận thế đâm thẳng một đao, hơn phân nửa thân Bàn Sơn đao đều đâm vào giác quan trong miệng bọ ngựa, khi rút đao, con bọ ngựa kia còn vặn vẹo nhúc nhích trên mặt đất một hồi, từ trong miệng truyền đến tiếng vang tê tê.
Lục Diệp thở hào hển, bên trong sương mù lại có động tĩnh truyền ra. Rất nhanh, ba con bọ ngựa tự ba phương hướng khác biệt xông tới. . .