Cùng với một tiếng thét kinh hãi vang lên, pháp tu từ giữa không trung ngã xuống. Hai luồng lưu quang quanh quẩn bên người gã, trái phải xuyên qua, lại không thể đánh chết pháp tu kia, bởi vì đột nhiên bên ngoài thân thể đối phương lại xuất hiện một tấm lá chắn linh lực cực kỳ dày.
Đây là thuật pháp bảo mệnh mà mỗi một pháp tu đều sẽ tu hành.
Dù giữ được một mạng nhưng bản thân pháp tu nọ cũng rơi vào tình trạng trái rung, phải lắc dưới sự ảnh hưởng của hai luồng lưu quang kia. Cũng may, dù gã bị lực trùng kích đánh cho đầu váng mắt hoa nhưng một khi lá chắn linh lực không vỡ nát, tánh mạng vẫn được bảo toàn.
Lục Diệp nhìn thấy một màn này, bỗng nhiên lại cảm thấy được bản thân nhất định phải tìm biện pháp xây dựng linh văn trên ngự khí, không có Phong Duệ linh văn gia trì, đúng là uy năng ngự khí chẳng đủ nhìn.
Tuy lá chắn linh lực của pháp tu kia không tồi nhưng nếu đề Lục Diệp vác đao lên chém, chỉ cần chém ra chừng ba tới năm đao với thanh Bàn Sơn đao đã được gia trì Phong Duệ, tấm lá chắn nọ sẽ vỡ nát ngay, và đương nhiên, nếu Bàn Sơn đao được gia trì hai đạo linh văn, hắn chỉ cần một, hai đao cũng làm được.