Hổ Phách bỗng xông về phía nàng, lại lòi ra một thiếu nữ mất thuật pháp bừa bãi, Lan Tử Y thoáng suy nghĩ một chút, môi nhanh chóng nhúc nhích, thân ảnh biến mất trong đấu trường.
Thuật pháp của Y Y đánh vào khoảng không, mũi đều tức muốn lệch ra.
Nàng vội vàng vọt tới Lục Diệp bên kia, lại thấy Lục Diệp nửa quỳ trên mặt đất, không nhúc nhích, dường như ngay cả khí tức cũng không có, trong hai tròng mắt càng không có thần thái ngày xưa, trở nên ảm đạm đến cực điểm...
Oa một tiếng, Y Y bật khóc.
Từ khi đi theo Lục Diệp đến nay, nàng chưa bao giờ thấy qua Lục Diệp thê thảm như thế, cho dù là lúc trước nàng mang Lục Diệp đi Anh Sơn tìm Hoa Từ cứu mạng, cũng không có thê thảm như vậy.