Lục Diệp đang ngồi xếp bằng trên Truyền Tống Trận, nghe những lời này mà ngẩn ra, lập tức phủ nhận: “Không phải, sao có thể là ta.”
Thời điểm lúc trước hắn bài danh tốt nhất, cũng chính là mười mấy người mà thôi, về sau mặc dù lại giết một pháp tu sáu tầng, nhưng qua thời gian dài như vậy, tên của hắn có lẽ đã rớt ra Sát Lục bảng rồi.
Từ khi tiến vào khu săn bắn đến nay, trước sau hắn tổng cộng giết ba người, được năm trăm năm mươi điểm săn giết, cho dù như thế nào con số này cũng không thể xếp hạng đầu được.
“Vậy thì có người trọng danh với ngươi, người này rất giỏi, thế mà có một ngàn năm trăm năm mươi điểm săn giết.” Lý Bá Tiên đầy thổn thức, gia hỏa cùng tiểu sư đệ nhà mình trọng danh, không thể nghi ngờ là cảnh giới thứ chín, nếu không không không có đạo lý mạnh như vậy.
Hắn biết rõ người Hạ Lương này. Trước đây trong trận chiến Linh Khê đã từng giao thủ với nhau, xuất thân Cuồng Đao môn, từng là cường giả trong mười thứ hạng đầu Linh Khê bảng. Đến chiến trường Vân Hà tất nhiên sẽ không tệ, hơn nữa Hạ Lương lúc này cũng là cảnh giới Vân Hà tầng chín. Người trùng tên với tiểu sư đệ này có thể lấn át Hạ Lương một bậc, tất nhiên càng thêm lợi hại.