Chương 1206. Hả
Dạ Kinh Đường cảm thấy lời này so với vừa rồi còn thần bí hơn, chỉ lắc đầu cười một tiếng.
Phạm Thanh Hòa vừa thuận miệng tán gẫu mấy câu, vừa dùng khăn lông lau sạch xung quanh vết thương sau đó bắt đầu nghiêm túc bó thuốc.
Vừa rồi tình thế nguy cấp, Phạm Thanh Hòa không chú ý tới những thứ khác, lúc này bình tĩnh lại, trong phòng chỉ có hai người, Dạ Kinh Đường nằm nghiêng bên cạnh, trước mắt nàng chính là đường cong hoàn mỹ của cơ ngực và bụng. . .
Ánh mắt Phạm Thanh Hòa né tránh, nhưng lại không tự chủ được liếc mắt nhìn, sau đó lại lặng lẽ đưa mắt nhìn về phía gò má Dạ Kinh Đường, hẳn là sợ bị phát hiện.