Chương 1162. Đánh Nhau
Đùng… Bên bờ sông truyền tới một tiếng sấm rền.
Thân hình Tiết Bạch Cẩm bất động như núi, nháy mắt lúc lôi quang sáng lên đã biến mất trên bãi đá vụn. Y phục bị mưa gió làm rách, từ bờ sông lao ra một làn sương nước hình cung vô cùng bắt mắt, nhìn từ xa giống như một con bạch long bất ngờ xuất thế, sấm sét hướng về phía bên phải Đông Phương Ngọc Hổ.
Trước khi xuất ra chiêu này hoàn toàn không có bất kỳ tụ lực nào nhưng thanh thế lại nhanh như sấm. Nếu có bất kỳ người nào trong Bát Khôi tới sợ rằng cũng không ứng phó kịp rồi bị đánh bay.
Ánh mắt Nữ Đế nhìn chằm chằm vào chỗ đứng đối diện như cũ, hai tay lại có động tác khác. Nàng buông cái dù giấy ra, cây dù chưa kịp rơi xuống, hai chân đã đột kích rồi.