Chương 1187. Quả Nhiên
Lộc cộc, lộc cộc. . .
Sắc trời đột nhiên tối sầm, một vầng trăng bạc lơ lửng trên không trung.
Tuấn mã màu đen lao vun vút trên đường, mặc dù đã là tháng mười một, cỏ cây ở vùng quê Giang Châu hơi khô héo, ven đường chốc chốc lại có thể nhìn thấy thảm thực vật bốn mùa xanh tươi, tạo cho người ta cảm giác mới vừa vào thu.
Lặn lội đường xa rất buồn chán, khó tránh khiến cho người ta mệt mỏi, Chim Chim ngồi trên yên ngựa bị lắc lư đến mức ngủ gật, được Dạ Kinh Đường dùng tay ôm lấy mới không rớt xuống đất.