Những cây hoa này không được ghi chép trong sổ sách của triều đình, cách xử lý nó chỉ cần một câu nói của Tả Hiền Vương mà thôi.
Mà vẫn còn nhiều cách khác khi có người giang hồ đã thu thập được, Hoa gia cũng có thể mua lại bằng một số tiền lớn một cách lặng lẽ, vì vậy sau khi biết được tin tức, cha nàng đã đi đây đến không ngừng nghỉ, muốn dựa vào tư cách của tổ phụ, để xin vài cây.
Mà mang nàng đi cũng là ôm hy vọng cho nàng đi xem các nam nhân trẻ tuổi của Tây Cương, xem có ai lọt được vào mắt xanh của nàng hay không.
Hoa Thanh Chỉ bị tàn tật là do Hoa Tuấn Thần khi còn trẻ không làm việc chính kiến mà suốt ngày muốn học võ, trong thời gian nàng còn nhỏ đã phạm sai lầm, mặc dù Hoa Thanh Chỉ chưa bao giờ nói rõ, nhưng trong lòng rõ ràng như có một cái gờ, lần đầu tiên gặp Dạ Kinh Đường, từ ngữ trong văn chương nhẹ võ nặng văn, chính là do lý do này.
Vì vậy trước mặt Hoa Tuấn Thần, Hoa Thanh Chỉ luôn ấm áp và dịu dàng đã biển thị ra một ít sự nổi loạn của thiếu nữ, thấy cha nàng lại giục hôn sự, Hoa Thanh Chỉ trả lời không hòa không hỏa: "Vương tử của Tả Hiền Vương nổi tiếng là hung ác, mới vài tuổi đầu mà đã có hơn mười mạng người bỏ mạng trên tay hắn, cha để ta quá đó thành hôn, là thật sự vì lợi ích của nhi nữ hay là để bám víu Tả Hiền Vương?"