Chương 694. Mười Sáu Tuổi Lưỡi Đao Liếm Máu
Trăng sáng sao thưa, một chiếc thuyền lớn từ thượng du đến, lẻ loi trơ trọi dừng sát cách bến tàu hai dặm, khách nhân trên đó đã xuống thuyền, đi bộ vào kinh, nhưng hàng hóa trên thuyền không có cách nào gỡ xuống, vì thế vẫn còn có vài người đi lại trên thuyền, nhìn ra động tĩnh trên bến tàu.
Mà bờ sông có một tòa biệt viện để nghỉ mát, một công tử thân mặc thanh y đứng ngắm cảnh trên lầu, xa xa ngắm nhìn đèn đuốc trong kinh thành.
Bên trong một quán trà phía sau trạch viện, mấy bóng người ngồi yên vị ở trong đó, trong đó có lão giả mặc áo choàng cẩm bào, ngồi xếp bằng ở thượng vị.
Bên phải là Đằng Thiên Hữu hình thể tráng kiện, Trọng Tôn Ngạn ngồi ở bên trái, bên trên bàn nhỏ trước mặt bày biện một cái bát vàng, bên trên có nắp, bị sáp bịt kín, mặt ngoài cái nắp có chút tinh xảo, khắc một cái huy hiệu cổ lão.