Chương 822. Dò Thám
Đêm dài sắp kết thúc, trước lúc bình minh lên.
Ở giữa thung lũng có một thôn nhỏ rất yên tĩnh, căn buồng trong thôn nhỏ lại sáng đèn, từ ánh sáng đó truyền đến tiếng nói nhỏ xì xầm của hai mẹ con nhà nọ: "Nương! Ca ca xấu xa đó trông tuấn tú quá nha...Ôi ~~..."
"Đừng nói bậy như thế nữa, có tin ta đánh con không? Cha con bị người ta đánh như vậy mà vẫn còn khen người ta tuấn tú được, con đúng là không có lương tâm, không thấy tối qua cha con đau đến co giật à."
"Khụ khụ — —"