Lâm Tiểu Quả hơi nâng cái cằm trong suốt như ngọc lên, trừng mắt nhìn Tề Minh bằng đôi mắt rực rỡ phảng phất như ngôi sao lấp lánh, cần cổ thiên nga trắng nõn, tư thái đẹp đẽ nhô ra từ trong chiếc áo len cao cổ màu xám nhạt, được bao bọc bởi len mềm mại, nhẹ nhàng như hồng nhạn, ấm áp và thoải mái lộ ra một chút da thịt trắng như tuyết, tinh sảo như gốm sứ, làm cho người ta suy nghĩ xa vời.
"Ừm."
Tề Minh mỉm cười, anh mở hộp cơm giữ nhiệt ra, bên trong là sủi cảo nhân cải trắng thịt lợn anh thích ăn, ăn mấy cái, trên vị giác bừng lên hương vị quen thuộc.
Nhưng mà.