"Trương tỷ, người sống này chỉ biết khua môi múa mép, không bằng để ta và Tiểu Bảo đi xơi tái hắn!" Tiểu cô nương sắc mặt tái nhợt, ôm một thi thể trẻ con rầu rĩ nói. Mắt nàng mở to, lộ ra hàm răng bén nhọn.
Trương Xuân Vũ híp mắt nhìn lại. Lúc này, nàng mới phát hiện ra Tô Linh sau lưng Giang Thần. Nàng lạnh giọng nói: "Việc này không liên quan đến ngươi, ngươi muốn xen vào chuyện này?!"
Hình như Trương Xuân Vũ biết Tô Linh.
Hai đồng tử của Tô Linh dần dần hóa thành đen kịt, khóe mắt tràn ra những đường vân máu đỏ, nụ cười dần trở nên xa lạ, âm u. Cả người nàng lơ lửng giữa không trung, một nửa quần áo hóa thành màu đỏ tươi.
Tô Linh cũng lạnh giọng đáp: "Ta làm việc, không cần ngươi xen vào!"