Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Tương Tư Tiên nhẹ nhàng thở ra, cũng âm thầm tự nhắc mình, liên hệ với loại người này phải cẩn thận hơn.
Hít sâu một hơi, tập trung lại tinh thần, Tương Tư Tiên lại đứng ra trước mặt Lữ Thiếu Khanh, cười nói với hắn: “Mộc công tử, các ngươi đi nhanh thật!”
“Đúng vậy!” Dận Khuyết phẫn hận không thôi: “Chạy trốn như chuột vậy!”
Lữ Thiếu Khanh ngạc nhiên: “Nói gì vậy? Không phải các ngươi vẫn luôn theo sau sao? Ta đi đằng trước, vẫn luôn không thấy các ngươi đuổi theo, còn tưởng các ngươi lạc đường đấy.”