Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Lữ Thiếu Khanh nhìn mình đen thui, hai tay đen như than, ưu thương ngẩng đầu, ngửa mặt lên trời thở dài: “Vẫn phải lén lén lút lút, không dám gặp người.”
Nguyên anh màu đen nhảy ra ngoài còn chưa kịp đánh chết kẻ địch đã bị kẻ địch cười nhạo rồi.
Lữ Thiếu Khanh bên này vô cùng ưu thương nhưng hắn vừa ngẩng đầu lên thì lại thấy một màu vàng óng ánh trên bầu trời.
Quả cầu màu vàng treo trên trời, đứng yên bất động, bên ngoài tản ra ánh sáng giống như mặt trời mới lên, ánh sáng nhu hòa.