Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Ban nãy Kế Ngôn vừa mới đại chiến cùng Tế thần một phen, bị thương, giờ sau khi đột phá, thương thế trong cơ thể khôi phục được một chút nhưng bây giờ hắn ta vẫn là một thương binh.
Hắn ta sắc mặt tái nhợt nhếch miệng mỉm cười, tựa như một vị công tử ốm yếu: “Bây giờ không phải vẫn rất tốt sao?”
“Tốt cái rắm!” Lữ Thiếu Khanh tức giận, hận không thể kéo lỗ tai Kế Ngôn để hắn ta xem tình cảnh bây giờ như thế nào.
“Ta dễ dàng lắm sao?” Lữ Thiếu Khanh gầm thét lên với Kế Ngôn: “Nếu đổi thành người khác, huynh đã sớm chết một trăm lần.”