Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Trong lòng hai người đồng thời gầm hét lên, móa, còn có thiên lý nữa không, đã lợi hại như vậy rồi vẫn thích ăn cướp.
Nhưng, vì cái mạng nhỏ của mình, hai người chỉ có thể ngoan ngoãn đem trữ vật giới chỉ giao ra.
Sau đó hai người một lần nữa bỏ chạy về phía xa, lần này bọn hắn quyết định chưa tới Trung Châu tuyệt đối không dừng lại.
Lữ Thiếu Khanh cầm hai cái trữ vật giới chỉ, nhìn qua hai người đang lập tức trốn thật xa, hắn ngạc nhiên: “Ta chỉ định lấy chút linh thạch, còn lại trả bọn hắn. Từ bao giờ bọn hắn trở nên hào phóng vậy rồi?”