Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong lòng Xương Thần quyết tâm, thề lát nữa nhất định phải chém Lữ Thiếu Khanh thành muôn mảnh.
Để kéo dài thời gian nó chỉ có thể ấm ức mở miệng.
Nhưng Lữ Thiếu Khanh cười càng thêm vui vẻ, nháy mắt với nó vài cái: “Ngươi đoán đi.”
Phụt!