Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhìn hư không chung quanh, đầu óc Bạch Thước nửa ngày chưa lấy lại tinh thần.
Lữ Thiếu Khanh sau khi phân biệt phương hướng một chút, lầm bầm một tiếng: “Thật sự muốn bỏ chạy quá.”
Nơi này là hư không, vô số loạn lưu, vô số gió lốc khiến trong này trở thành cấm địa của tu sĩ.
Nhưng đối với hắn đã thôn phệ Hư Không Phong Linh mà nói, hắn ở đây như cá bơi trong nước.