Chương 896: Có người mời khách, ăn chùa thì ngu sao mà không ăn (tt)
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
“Tại sao lại mắng chửi người rồi?” Lữ Thiếu Khanh không vui: “Ta đây là giúp ngươi đấy.”
“Một bữa cơm khiến hai người các nàng bỏ ra hơn mười vạn viên linh thạch, ngươi nói, trong lòng ngươi vui vẻ không?”
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Đàm Linh vẫn gật đầu.