Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Sau khi Tiêu Y nói xong mục đich của con hồn thạch giáp thú nhỏ, nó bèn quỳ cả bốn chân xuống đất, nghẹn ngào với Kế Ngôn, hai mắt chảy nước, ý cầu xin hết sức rõ ràng.
Mặc dù thân hình nó dài tới hai mươi mét, bộ dạng hung ác, uy phong lẫm liệt, nhưng lúc này con hồn thạch giáp thú nhỏ không khác gì một đứa bé bất lực, cực kỳ đáng thương.
Bản năng người mẹ trào dâng trong lòng Tiêu Y, nàng đung đưa tay Lữ Thiếu Khanh: “Nhị sư huynh, huynh giúp chúng đi.”
“Rất nguy hiểm.” Lữ Thiếu Khanh thở dài: “Chúng ta tự lo cho mình còn khó, làm sao mà đi cứu người nữa?”