Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Lữ Thiếu Khanh nhức muốn nhũn cái đầu, đau khổ như ăn hạt sen: “Chưởng môn, người không muốn làm thì để Hạng sư huynh làm cũng được, Địa sư huynh làm cũng được, người đừng nhìn vào con.”
Ngu Sưởng hừ một tiếng, nói bằng giọng nói không thể nghi ngờ: “Cho nên, ta cho ngươi hai lựa chọn, một là đi tới Đào thành, hai là ngươi tham dự vào sự vụ trong môn phái.”
“Chưởng môn, người làm khó con rồi.”
Lữ Thiếu Khanh tỏ vẻ bi thương sâu sắc, những ngày tốt lành đã một đi không trở lại ư?