Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
“Mọi người vất vả rồi.” Lữ Thiếu Khanh vẫy vẫy tay như lãnh đạo. Hắn không đi tính sổ với người ta mà đi tìm hai người Ngao Thương, Mị Phi, cười tủm tỉm nói với hai người đang căng thẳng như lâm đại địch: “Hai vị cũng vất vả rồi.”
“Hai người thật sự đúng là ân nhân cứu mạng của Đông Châu đó. Không có các ngươi, Đông Châu đã luân hãm từ lâu.”
“Hẳn là Đông Châu nên trao huân chương cho các ngươi, coi như để cổ vũ.”
Tu sĩ xung quanh lập tức nhao nhao nịnh bợ.