Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Lữ Thiếu Khanh ngồi xuống, vẫy vẫy tay với Tiêu Y, để cho nàng tới gần thêm chút nữa.
Tiêu Y lại gần, Lữ Thiếu Khanh không nói gì lập tức gõ đầu nàng một cái khiến cho nàng đau rớt nước mắt, vừa gõ vừa mắng: “Hỗn đản, ta nhớ khúc gỗ kia làm gì?”
Hừ, khẩu thị tâm phi, chỉ dám nói mồm.
Tiêu Y vừa ôm đầu vừa thầm nghĩ, muội không tin huynh không nhớ Đại sư huynh.