Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng nhìn quan tài nằm lẳng lặng Lữ Thiếu Khanh vẫn thấy rất khó chịu.
“Một tháng hai mươi vạn viên linh thạch, hơn nữa còn song phi, mười năm là bốn mươi tám triệu viên linh thạch, có giàu đến mấy cũng không chịu được giày vò như thế này.” Lữ Thiếu Khanh nghĩ thôi cũng cảm thấy bi phẫn.
“Gian thương tùy ý tăng giá, còn chưa có ai quản được nó.”
Ánh mắt Lữ Thiếu Khanh liếc nhìn, cuối cùng rơi lên góc bên cạnh.