Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nơi này là hư không, Lữ Thiếu Khanh thật sự có thể lúi lui tự nhiên.
Cơn lốc trước mắt dừng lại một chút, nhưng sau đó lại trở nên càng thêm mãnh liệt.
“Ta muốn thôn phệ ngươi!”
Lữ Thiếu Khanh nghe vậy đại hỉ: “Thật sao? Vậy thì tốt quá, nào, ta cho ngươi thôn phệ.”