Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Liễu Xích lắc đầu, thấp giọng nói: “Ta tự nhận đối với nó cũng không tệ lắm.”
Cũng chỉ lấy ra truyền tống đi nhân gian, thời gian bình thường thì đều dùng để ôn dưỡng, hi vọng có thể đột phá thăng cấp.
Bàn tay lớn của Hung Trừ vỗ một cái, lớn tiếng nói: “Vậy thì đúng rồi, sợ cái gì chứ?”
“Hai chúng ta còn sợ một nhân loại nhỏ bé như hắn sao?”