Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thấy Bạch Thước thở phì phò, Thiều Thừa sợ Bạch Thước sẽ bị đồ đệ mình chọc cho tức chết.
Ông thể đền nổi một tiền bối cho Yêu tộc, nên vội vàng lên tiếng: “Tiền bối ngài có gì phân phó?”
Bạch Thước trừng mắt với Lữ Thiếu Khanh, sau khi hít sâu một hơi thì nói với Thiều Thừa: “Xương Thần thoát khốn, chúng ta cảm thấy chắc hẳn nó đã tương đối yếu đi, còn chưa khôi phục được thực lực, với chúng ta đây chính là cơ hội tốt nhất, cho nên chúng ta phải mau chóng tìm tới nó.”
Bạch Thước và cả Tiêu Y đều hiểu.