Chương 957: Nói láo ư?
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Nhuế trưởng lão lơ đãng gảy hai dây đàn, nhìn Lữ Thiếu Khanh, cười hỏi: “Ý ngươi là ta còn phải cho ngươi linh thạch cảm tạ?”
Lữ Thiếu Khanh nghe vậy bèn xoa xoa tay tiến lại gần, nở nụ cười mà theo như Đàm Linh thì nó vô sỉ dâm đãng hết mức: “Nếu ngài muốn cho, ta cũng không tiện từ chối.”
“Trưởng giả ban thưởng, không dám chối từ.”