Chưa dừng lại ở đó, Lâm Phong tiếp tục quan sát, khóe mắt giật giật khi phát hiện ra trong khí hải của nhóc tỳ còn có một tòa linh đài thứ sáu đang dần thành hình. Chỉ cần nhóc tỳ chuyên tâm tu luyện, tòa linh đài thứ sáu kia sẽ sớm xuất hiện.
Hơn nữa, với cái tính nết của tiểu tử thối tha này, Lâm Phong có lý do để tin rằng, tòa linh đài thứ sáu kia chắc chắn cũng là nhất phẩm.
"Căn cốt mười phần, căn cốt mười phần..." Lâm Phong nghiến răng ken két, hít một hơi lạnh: "Thảo nào Tiêu Diễm đã Trúc Cơ hậu kỳ rồi mà tiểu tử ngươi vẫn còn loay hoay ở Trúc Cơ trung kỳ, rốt cuộc ngươi muốn ngưng tụ bao nhiêu tòa linh đài nữa đây?"
Dường như cảm nhận được pháp lực của Lâm Phong đang dò xét, nhóc tỳ trong giấc mộng đẹp bỗng lẩm bẩm gì đó.
Tâm thần Lâm Phong rời khỏi khí hải của nhóc tỳ, vừa ngẩng đầu lên, bỗng nhìn thấy trên đỉnh đầu nhóc tỳ xuất hiện một luồng sáng kỳ lạ.