Trong dự tính của đám người Tào Vĩ, Lâm Phong và Đại Tần Hoàng Triều liên thủ, mới miễn cưỡng có thể ngăn cản được công kích của đám người Khuông Hằng, Tân Long Sinh.
Trong tình huống đó, Lâm Phong tự thân còn khó bảo toàn, tuyệt đối không thể phân tâm ra chiếu cố đến Thạch Thiên Hạo.
Nhưng kết quả cuối cùng, quả nhiên chỉ có thể dùng một câu để hình dung, lý tưởng thì rất tốt đẹp nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc, chỉ một bước đi sai lầm, Tào Vĩ cùng toàn bộ Thiên Trì Tông đều rơi vào kết cục như ngày hôm nay.
Nếu như sớm biết Lâm Phong có thực lực như thế này, Tào Vĩ sẽ tuyệt đối không nghĩ đến chuyện cướp đoạt Thanh Đồng Hư Không Đỉnh, thậm chí hắn còn chủ động liên lạc với Lâm Phong, thẳng thắn nói ra bí mật của Hư Không Sơn Hà Đỉnh cùng Thanh Đồng Hư Không Đỉnh, sau đó liên thủ với Lâm Phong, cùng nhau chia sẻ lợi ích.
Đạt đến tu vi như Tào Vĩ, tự nhiên hiểu được, hối hận cũng vô dụng nhưng giờ phút này trong lòng hắn, vẫn chỉ có một cảm giác.