Tiêu Diễm ngẩn ra: “Sao vậy?”
Uông Lâm nhíu mày suy tư: “Ta cũng không rõ, nhưng luôn cảm thấy có gì đó không đúng...”
Được hắn nhắc nhở, Tiêu Diễm cũng tĩnh tâm quan sát, hắn vốn là người thông minh, chỉ là tính cách bẩm sinh hơi tùy tiện, lúc này tập trung quan sát lập tức phát hiện ra vấn đề.
“Nhị sư đệ, quá trấn định thong dong...” Tiêu Diễm lẩm bẩm.
Lâm Phong cười, thản nhiên nói: “Thắng bại đã phân định, nhưng quyết định thắng bại không phải là tu vi cao thấp hay pháp thuật mạnh yếu.”