Mọi người xung quanh nhìn Nhạc Hồng Viêm với ánh mắt phức tạp, nữ tử này không chỉ hung hãn mà sát tính còn cực kỳ nặng, chém giết hai đối thủ có tu vi cao hơn mình ngay tại chỗ mà không hề chớp mắt.
Lâm Phong đứng bên cạnh nhìn, trầm mặc một lúc rồi quay sang cười với ba người Tiêu Diễm: "Các ngươi học được chút gì rồi chứ?"
Nhìn Nhạc Hồng Viêm như không có chuyện gì xảy ra, thong thả cất đại kích đi tới, ba huynh đệ Tiêu Diễm vội gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Chúng ta học được rồi, học được rồi."
Lâm Phong nhìn đám người Hồng Lam Tông đang bỏ chạy xa dần, thầm nghĩ: "Nơi này cũng coi như là địa phận của Đại Tần hoàng triều, không biết Vu thị gia tộc có ai tham gia Hãn Hải Pháp Hội hay không? Nếu có, khà khà..."
Nhạc Hồng Viêm đi tới trước mặt Lâm Phong, áy náy cười nói: "Hồng Viêm đã gây thêm phiền phức cho tiền bối rồi."