Nếu Đàm Uyển Nghi bên này có chuyện quan trọng cần giúp, vậy thì Tô Tuyết bên kia chờ một lát vậy.
"Tô Tuyết, chờ một chút, bên này tôi có chút bận, chờ một lát!" Lưu Tiểu Viễn nói với Tô Tuyết bên ngoài cửa.
Sau đó, Lưu Tiểu Viễn cười nói với Đàm Uyển Nghi: "Uyển Nghi, nước hoa bưởi của em đâu? Đưa anh, anh bôi ở sau lưng cho em."
Lưng Đàm Uyển Nghi đúng là bị muỗi đốt một cái, chỉ là tự cô cũng có thể dùng tay bôi được nhưng để Lưu Tiểu Viễn không ra ngoài, chọc tức Tô Tuyết, Đàm Uyển Nghi mới nói như vậy.
Lưu Tiểu Viễn đương nhiên cũng hiểu rõ, đối với hành vi này của Đàm Uyển Nghi, Lưu Tiểu Viễn vỗ tay tán thành, điều này đối với anh chỉ có lợi chứ không có hại.