Chắc chắn là mình nhìn nhầm, Triệu Khởi Sinh dụi mắt thật mạnh, tưởng rằng mình bị ảo giác giữa ban ngày.
Kết quả, vẫn thấy như vậy, hai vệ sĩ của mình ngã lăn ra đất rên rỉ đau đớn, hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.
Lúc này, Triệu Khởi Sinh mới biết rằng thằng nhóc trước mặt không phải người thường.
"Cậu muốn làm gì?" Thấy Lưu Tiểu Viễn đi về phía mình, Triệu Khởi Sinh sợ hãi hỏi.
Lưu Tiểu Viễn không thèm để ý đến Triệu Khởi Sinh, mà đi đến bên cạnh Triệu Vũ, vỗ nhẹ vào mặt Triệu Vũ nói: "Nhớ lời tôi nói, đừng làm phiền em họ tôi học, nghe rõ chưa?"