Trên tay dường như còn đang kéo lê thứ gì đó.
Không phải Lục Thanh thì còn là ai được nữa.
Lục Thanh lúc này, sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ.
Thậm chí quần áo trên người cũng không hề có lấy một nếp nhăn.
Bỗng nhiên, hắn nhẹ nhàng vung tay, ném vật đang kéo trong tay về phía trước.