Nhâm Hòa lúc này lẳng lặng bám trên tường ngoài cửa sổ không nhúc nhích, hắn ngàn vạn lần không thể nghĩ tới ngay lúc này tấm rèm cửa sổ bên trong phòng bị kéo ra, cũng ngàn vạn lần không thể ngờ được người kéo rèm ra lại là Lâm Hạo.
Chính mình hôm qua còn đánh người ta một lần, lại còn xuống tay cũng không nhẹ, hơn nữa sáng nay đối phương đi vá lốp xe nhất định sẽ nghĩ đến hung thủ là mình, lần này kẻ thù gặp nhau tuyệt đối là cực kỳ đỏ mắt.
Nhâm Hòa nở nụ cười về phía Lâm Hạo muốn hòa hoãn bầu không khí lại một chút…
Kết quả… Lâm Hạo sau khi phản ứng lại liền không nói hai lời chạy ra ngoài cửa!
Nhâm Hòa thấy đối phương như thế thì buồn bực, đây là đang muốn làm gì…… Ngọa tào, không phải là muốn chạy lên sân thượng tính sổ đi? Nếu đối phương chạy lên sân thượng trước khi chính mình trèo lên thì chẳng phải hắn là con cá mặc người ta làm thịt sao? Hắn cũng không dám tưởng tượng thêm sẽ như thế nào, nói không chừng đối phương sẽ lấy cái gậy chọc hắn rơi xuống lầu mất….
Nhìn bộ dáng hùng hổ xoay người chạy đi của Lâm Hạo, hôm nay đoán chừng không có cách nào hòa giải rồi, hơn nữa con người đang bị tức điên lên thì rất dễ làm ra chuyện không thể kiểm soát, hôm nay nếu chính mình không thể hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao là chuyện nhỏ, vấn đề ở chỗ làm cách nào để bảo toàn mạng nhỏ mới được!
Cho nên Nhâm Hòa tranh thủ thời gian Lâm Hạo chưa chạy ra khỏi cửa phòng liền trực tiếp sử dụng kỹ năng nôn mửa lên người đối phương, nguyên bản hắn có nguyên tắc là không dùng kỹ năng này hai lần trên cùng một người để tránh bị phát hiện mình có siêu năng lực, nhưng hiện tại hắn không có cách nào lo được nhiều như vậy, suy cho cùng bị phát hiện vẫn là tốt hơn so với mất cái mạng nhỏ này!
Mắt nhìn Lâm Hạo sắp chạy tới cửa bỗng nhiên truyền tới cơn đau kịch liệt từ dạ dày, hắn lúc đấy cũng cảm thấy mọi chuyện không ổn, nhưng không đợi Lâm Hạo kịp chuẩn bị đã nôn hết ra ngoài, ngọa tào, mặt Lâm Hạo lúc này đen như đít nồi, hắn tuyệt đối có thể xác định mình bị nôn mửa như vậy là do năng lực của học sinh trung học này!
Hơn nữa năng lực này cực kỳ mạnh, chính mình bị phun như là đài phun nước vậy, vừa đáng sợ lại không thể ngăn cản? Vì cái gì? Trên thế giới này sao lại có năng lực không thể tưởng tượng như vậy chứ?
Ánh mắt Lâm Hạo lóe lên một tia ngoan độc, hôm nay hắn nhất thiết phải lấy lại mặt mũi, mặc kệ đang bị nôn, hắn vẫn cố gắng chạy về phía thang bộ lên tầng thượng…..
Dù sao đây là tầng 26 rồi, chạy thang bộ lên tầng thượng nhanh hơn nhiều so với thang máy!
Mà Nhâm Hòa lúc này cũng bắt đầu nóng nảy, mẹ nó ý chí đối phương sao lại kiên định như vậy, bị như vậy rồi mà vẫn có thể mặt không đối sắc tiếp tục chạy đi, nhìn thấy một màn này Nhâm Hòa cũng thực sự bội phục đối phương….. Nhưng mà bội phục là của bội phục, hắn cũng không thể đem mạng sống của chính mình giao vào tay người khác, dù sao đây cũng là tầng 26, sân thượng đang ở trước mắt rồi, Nhâm Hòa dứt khoát tập trung tinh thần tăng tốc bò lên, cũng không quan tâm thể lực hao nhiều hay ít, trước tiên phải bò lên rồi nói tiếp!
Lúc này hai người, một người chạy thang bộ, một người trèo tường, đều đang tranh thủ thời gian, trận thi đấu này đã chính thức bắt đầu, ai chạy lên trước chính là ba ba…..
Nếu tính toán về phương diện khoảng cách, thì Nhâm Hòa bò một đường thẳng tắp, khẳng định sẽ ngắn hơn so với cầu thang mà Lâm Hạo phải chạy, nhưng mà rõ ràng không thể nói rằng Nhâm Hòa có lợi thế được, bởi vì leo cầu thang dễ hơn nhiều so với trèo tường….
Nhâm Hòa cũng nhận thức được điểm này cho nên giờ khắc này hắn đang dùng hết sức bú sữa mẹ để cố gắng trèo lên trên, nếu cho hắn cơ hội lựa chọn một lần nữa thì hắn nhất định sẽ đổi một mặt tường khác bò lên, loại chuyện này thật sự là quá mạo hiểm!
Hình phạt hôm nay của Hệ Thống Thiên Phạt cũng là đủ rồi, vì sao lại muốn an bài hắn bò hai lần ở một chỗ? Đây là ngại hắn không đủ liều mạng à?
Đúng rồi, có lẽ nào đây là cái bẫy của Hệ Thống Thiên Phạt, vốn dĩ sắp đặt chính mình tái ngộ Lâm Hạo? Mẹ nó, đối với hiểu biết của Nhâm Hòa về hệ thống thì hắn cảm thấy khả năng này có thể chiếm tới 50%!
Lúc Nhâm Hòa bò lên được tới sân thượng cũng là lúc thấy Lâm Hạo xuất hiện ở cửa chính sân thượng, vẫn đang nôn…..
Nhâm Hòa thề đời này hắn sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng hoang đường như vậy, Lâm Hạo trong cơn giận dữ đã vừa nôn vừa xông lên sân thượng, quả thực giống một con chó dữ mới bò ra từ trong địa ngục……..
Nếu Lâm Hạo mà biết được ý nghĩ lúc này của Nhâm Hòa, nói không chừng hôm nay hai người không chết không thôi mất!
Nhâm Hòa đột nhiên dùng sức chống người nhảy lên sân thượng, hắn thật sự không có dũng khí nghênh chiến chính diện với Lâm Hạo…… Chính là sợ Lâm Hạo nôn hết lên người hắn……
Chân Nhâm Hòa lúc này mạnh mẽ phát lực chuẩn bị đi đến phía cánh của Lâm Hạo, nhưng lại không nghĩ được đối phương trong tình huống như vậy vẫn có thể giữ được bình tĩnh, hơn nữa cũng đoán trước được khả năng chính mình sẽ làm động tác như vậy. Không hổ được coi là chiến sĩ tinh nhuệ nhất, Lâm Hạo vừa chạy bộ lên tầng thượng vừa động não, nếu như hắn tiếp tục nôn thì đối phương nhất định sẽ kiêng dè bị nôn lên người, cho nên sẽ lựa chọn tấn công từ mặt bên.
Lúc Nhâm Hòa áp sát mặt bên đã thấy nắm tay của Lâm Hạo chờ sẵn ở đó, nắm đấm cứng như sắt thép giống như là trả lại cho Nhâm Hòa ngày hôm qua vậy, hung hăng đánh về phía Nhâm Hòa.
Trọng lượng một đấm này đủ để cho người trưởng thành trong thời gian ngắn mất đi một nửa sức chiến đấu, học sinh trung học càng không cần phải nói, nằm trên mặt đất là chuyện bình thường. Kỳ thật sau khi Lâm Hạo ra tay đã có một chút hối hận, lần này xuống tay có chút nặng, nếu truyền ra ngoài chính mình hơn hai mươi tuổi bắt nạt một cái học sinh trung học thì cũng rất mất mặt.
Nhưng mà lúc này bụng hắn bỗng nhiên truyền tới cơn đau đớn kịch liệt cùng chấn động, hắn cơ hồ muốn hôn mê ngay lập tức!
Sao có thể? Đối phương lĩnh một đấm như vậy mà còn có thể trong giây lát phát lực phản đòn, hơn nữa lực lượng như vậy còn mạnh hơn chính mình vài phần!
Ngọa tào ngọa tào! Mẹ nó ngươi kỳ thật không phải là học sinh trung học đúng không, chỉ là lớn lên có chút trẻ đúng không? Hoặc chẳng lẽ ngươi là yêu quái biến thành sao? Không phải nói là sau khi kiến quốc yêu quái không thể biến thành người sao? Nếu hắn biết một đấm này của Nhâm Hòa thực sự chưa sử dụng toàn lực thì không biết sẽ nghĩ thế nào…….
Hơn nữa Nhâm Hòa bị trúng một đấm này không phải là kỹ năng chiến đấu của hắn không tốt mà là hắn khuyết thiếu kinh nghiệm chiến đấu…
Không phải nói một người nắm giữ kỹ xảo hoàn mĩ là có thể không phạm sai lầm, tỷ như người leo núi số một thế giới, cũng sẽ có sai lầm xém chút nữa bị rơi xuống dưới vậy.
Nhưng Nhâm Hòa hiện tại không có kinh nghiệm chiến đấu lại có thể nhanh hơn so với những chiến sĩ già dặn khác bởi vì tố chất thân thể của hắn là thứ mà rất nhiều người cả đời không thể với tới.
Nhâm Hòa chậm rãi nhìn Lâm Hạo đau nức nở nằm trên mặt đất mà thở dài, lúc này xương sườn của hắn cũng đang truyền tới cơn đau.
Nhưng mà chỉ là cơn đau nhẹ mà thôi….. Lâm Hạo lúc này nằm trên mặt đất há to mồm thở hổn hển khó có thể tin nhìn về phía Nhâm Hòa đang không có việc gì thì nhức hết cả trứng, cảm giác như bị đối phương bắt nạt?
Điểm tố chất thân thể mà Hệ Thống Thiên Phạt khen thưởng là toàn diện tăng lên, trong đó bao gồm độ cứng của xương, cường độ cơ bắp, cho nên một đấm kia của Lâm Hạo đánh vào mạn sườn Nhâm Hòa chỉ làm hắn đau một chút mà thôi…..
Cái này giống như việc nếu nghiêm túc đánh nhau, hai người tuy rằng có thực lực như nhau nhưng Nhâm Hòa là người sắt, còn Lâm Hạo chỉ là người gỗ mà thôi. Đương nhiên loại so sánh này vẫn có chút khoa trương.
Hơn nữa tố chất thân thể tiêu chuẩn người trưởng thanh của Hệ Thống Thiên Phạt là 3.0 tương đương với lực lượng bùng nổ ở cánh tay là 480 kg.
Kỳ thật kể cả là người trưởng thành khỏe mạnh cũng chưa chắc có thể đánh ra cú đấm có sức nặng 480 kg, phải biết rằng quyền vương Thái Sâm lực đấm cũng chỉ hơn 800 kg một chút mà thôi, trên lý luận mà nói, lực đấm của Nhâm Hòa so với Thái Sâm thậm chí mạnh hơn một ít……
Đây là khái niệm gì chứ, Thái Sâm có thể một đấm đánh chết con trâu, trên lý luận mà nói thì hiện tại Nhâm Hòa cũng có thể.
Cũng khó trách khen thưởng tố chất thân thể gần đây hoàn toàn biết mất, bởi vì hắn đã chạm tới đỉnh cao rồi, cũng không biết sau này có được khen thưởng tố chất thân thể nữa hay không, Nhâm Hòa thật sự rất là chờ mong.