TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 64: Giống một cái kị sĩ giết tới Kinh Đô

Giờ này khắc này ở trong mắt Nhâm Hòa, nếu nói trên thế giới này còn có sinh vật khủng bố nào khác, thì trừ mẹ ruột của hắn ra…… Còn có mẹ vợ a.

Nếu như nói đây là lúc hắn hơn hai mươi tuổi, ánh mắt của mẹ Dương Tịch nhìn chính mình chưa chắc sẽ hùng hổ dọa người như lúc này, nhưng mà đây là 16 tuổi…… Chuyện này cùng khả năng kiếm tiền của hắn, thân phận hay gì đó đều không có liên quan, đây là yêu sớm a!

“Mẹ, ngươi làm sao tới rồi?” Dương Tịch kinh hỉ nói, từ trong giọng nói của nàng, Nhâm Hòa là có thể nghe ra, tuy rằng mẹ của Dương Tịch cùng Dương Ân đã ly hôn, nhưng quan hệ giữa hai mẹ con vẫn là rất không tồi.

“Cha ngươi nói hắn phải đi công tác, bảo ta đem ngươi mang về Kinh Đô chiếu cố một thời gian,” Mẹ của Dương Tịch bình tĩnh nói: “Đây là bạn học của ngươi sao? Bạn học ngươi tốt, ta là mẹ của Dương Tịch, cảm ơn ngươi đã đưa Dương Tịch về nhà, ngươi cũng nhanh trở về đi, bằng không người nhà của ngươi lo lắng.”

Ta đi, khí tràng thật lớn a, nhìn như là cảm tạ, kỳ thật chính là hạ lệnh đuổi khách, nếu Nhâm Hòa thực sự là tiểu tử 16 tuổi mà nói, có lẽ sẽ bị khí tràng cường đại của mẹ Dương Tịch dọa sợ, nhưng mà hắn không phải.

Hắn nội tâm vẫn rất muốn tranh đấu một chút, biểu đạt tinh thần bất khuất của chính mình, làm đối phương biết chính mình không màng tất cả mà yêu thích Dương Tịch, tận hết sức lực, nghĩa vô phản cố, nhưng mà…… Nhâm Hòa cười nói: “Tốt a di, ta đây liền trở về.”

Xoay người rời đi kia một khắc Nhâm Hòa liền có chút nhức trứng, chẳng lẽ lần nghỉ đông này liền như vậy bị một người phế bỏ sao? Mắt nhìn Dương Tịch sắp bị mang về Kinh Đô a, mẹ vợ mang khuê nữ về quê ai ngăn cản được?

Có chút vô lực a……

Không được…… Nhâm Hòa trên mặt lộ ra một tia cười mỉm, Dương Tịch, chúng ta sẽ gặp nhau ở Kinh Đô!

Đối phương tuy rằng bị dẫn trở về Kinh Đô, nhưng chính mình cũng có thể đuổi theo a, kế hoạch của chính mình ở Kinh Đô giống nhau đều có thể khai triển, không chậm trễ!

Buổi tối Dương Tịch nhắn tin cho Nhâm Hòa, hắn liền biết rằng mẹ của Dương Tịch mang nàng về Kinh Đô ngay trong đêm, một chút cũng không dừng lại ở Lạc thành. Theo Dương Tịch giải thích vì mẹ của Dương Tịch rất bận, trở về còn có rất nhiều công tác phải làm, cho nên cần thiết đi ngay trong đêm.

Nhâm Hòa đang bận suy nghĩ tới kế hoạch của chính mình, bỗng nhiên thấy Dương Tịch nhắn tới: “Ngươi sẽ không tức giận chứ?”

“Kia chắc chắn là không rồi,” Nhâm Hòa cười trả lời: “Đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai gặp.”

Dương Tịch bên này nhìn tin nhắn trong điện thoại ngây ngẩn cả người, ngày mai gặp là có ý tứ gì? Là thuận miệng nói sai ư, vẫn là…… Nàng nhanh chóng nhắn tin hỏi Nhâm Hòa xem hắn đang tính toán làm gì, kết quả không thấy hồi âm, tựa hồ Nhâm Hòa đã ngủ rồi!

Nhâm Hòa nằm trên giường cân nhắc, nếu ngày mai đi Kinh Đô, như vậy nhiệm vụ của chính mình sẽ bị chậm, không bằng hiện tại liền đi đem nhiệm vụ hoàn thành là tốt nhất!

Hiện tại là ban đêm 12 giờ, vừa lúc ở trong sân chạy bộ 5000 mét xong còn có thể trực tiếp làm nhiệm vụ leo từ tầng 1-7 bằng tay không, chạy một vòng sân đại khái được khoảng 500 mét, nói cách khác chính mình chạy mười vòng là xong nhiệm vụ, hoàn mỹ!

Hắn mang theo túi bột Magie liền xuống sân, nhưng mà mới xuống sân liền gặp Đoạn Tiểu Lâu còn đang chạy bộ, Nhâm Hòa thuận miệng chào hỏi Đoạn Tiểu Lâu: “Này, sao giờ này ngươi vẫn còn chạy bộ thế?”

“Nhàn rỗi không có chuyện gì, nhìn ngươi đam mê vận động như vậy, cũng nghĩ học tập giống ngươi vậy,” Đoạn Tiểu Lâu cười nói.

Kỳ thật nàng cũng không biết chính mình vì cái gì đột nhiên muốn chạy bộ, còn chạy một vòng lại một vòng lớn, chỉ là nhớ tới thân ảnh của Nhâm Hòa chiều hôm kết thúc thi cuối kì, tâm tình của nàng liền có chút phức tạp.

Cái loại cảm giác này giống như là đối phương đã bắt đầu cuộc sống mới , mà chính mình lại còn ở cố thủ ở quỹ đạo cũ, ở trong một cái nháy mắt, nàng cũng muốn bứt phá một chút.

Tựa hồ con đường hóa kén thành điệp đang chờ chính mình.

Đoạn Tiểu Lâu đột nhiên hỏi nói: “Ai, ngươi nói, liếc mắt một cái có thể nhìn tới cuối cùng của nhân sinh có hay không thật đáng buồn?”

Nhâm Hòa nghĩ nghĩ: “Còn xem là dạng gì nhân sinh, ta nếu là liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy đời này ta sẽ có rất nhiều tiền, thì ta cảm thấy như vậy cũng không tồi……”

Đoạn Tiểu Lâu đều ngơ ngác, như thế nào lại không theo lẽ thường mà ra bài……

Ngay sau đó nghe được Nhâm Hòa cười nói: “Ha ha, ta nói đùa thôi, ý tứ của ngươi ta hiểu, nhưng vấn đề này chú định sẽ không có đáp án, Bởi vì ai quy định nhân sinh sẽ là bất biến đâu? Ngươi là nhìn không tới cuối được, tỷ như một người, hắn đem chính mình nhân sinh quy hoạch rất tốt, hơn nữa vẫn luôn luôn thuận lợi, hắn cao trung làm lớp trưởng, đại học làm chủ tịch hội học sinh, tốt nghiệp về sau vào làm ở top 500 công ty đứng đầu thế giới, trung niên thời điểm liền lên làm quản lý, lúc này, hắn bị ung thư……”

Đoạn Tiểu Lâu vừa mới bắt đầu nghe còn cảm thấy lời nói của Nhâm Hòa khá cùng với suy nghĩ của chính mình, nhưng mà nghe được câu cuối cùng mặt đều đen, đây là cái kết cục thế?! Có thể hay không hảo hảo nói chuyện phiếm?!

“Ha ha, ta muốn nói cho ngươi chính là trời có mưa gió thất thường, cứ như thế mà suy xét rộng ra, lo trước lo sau còn không bằng làm tốt nhiệm vụ hiện tại của chính mình,” Nhâm Hòa vui tươi hớn hở nói.

Đoạn Tiểu Lâu như là tức giận, nàng xoay người tiếp tục chạy bộ, Nhâm Hòa đang nghĩ xem tới muốn hay không nói lời xin lỗi đâu, rốt cuộc người ta nghiêm túc hỏi chính mình, kết quả chính mình trả lời không đứng đắn như vậy, tuy nhiên tiếng nói vọng lại phía xa của Đoạn Tiểu Lâu: “Cảm ơn.”

Ồ, Nhâm Hòa cảm thấy Đoạn Tiểu Lâu này như là muốn biến thành một người khác vậy.

Nhưng là vừa rồi hắn trả lời Đoạn Tiểu Lâu kỳ thật chính là lời nói từ trong lòng của hắn, nhân sinh quan vốn dĩ chính là sự vui đùa lớn nhất của nhân sinh đối với nhân loại, mặc kệ lựa chọn hay cùng sai, sau khi quyết định chính là hạ cờ không thể rút lại.

Cũng không lưu lại đường sống.

Quy hoạch nhân sinh của chính mình thật tốt có đúng hay không? Chỉ là kế hoạch từ trước đến nay là không đuổi kịp sự biến hóa, như vậy kế hoạch chu đáo chặt chẽ, thì có ích lợi gì đâu?

Một cái nữ sinh có kế hoạch, học giỏi, theo dự kiến phải xung phong hăng hái đi vào xã hội, nhưng là trong nháy mắt liền có khả năng thay đổi, sự biến đổi này thực sự dễ dàng, chỉ cần cho nàng một cái bạn trai……

Kế hoạch bị đánh vỡ chính là thất bại của nhân sinh, nhưng Nhâm Hòa cảm thấy, lúc này việc làm cần thiết nhất chính là tiếp tục thẳng tiến không lùi.

Quyết định đã ra, ngàn vạn ngọn núi cũng không thể ngăn cản!

Liền giống như kế hoạch nguyên bản của hắn sẽ mang theo Dương Tịch đi làm những chuyện cuồng vọng để kỷ niệm kỳ nghỉ đông thứ nhất sau khi xuyên qua vậy, lại bị mẹ vợ vô tình đánh lui, bạo kích, thêm hiệu ứng đổ máu, lại thêm choáng váng……

Nhưng mà việc hắn có thể làm lúc này chính là, mở ra xe bán tải to lớn của hắn, sảng khoái hướng Kinh Đô mà đi!

Giống như là một cái kỵ sĩ! Đi lâu đài của ma vương để giải cứu người mà hắn yêu!

Cũng không biết mẹ vợ biết Nhâm Hòa so sánh như vậy, sát ý đối với hắn có thể hay không nặng hơn……

Nhâm Hòa bắt đầu chạy trong sân, hết thảy đều vì kế hoạch của ngày mai!

Hiện tại làm nhiệm vụ

“Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng: Mị lực +1.”

“Ta đi, đây là cái cái quỷ gì khen thưởng?”