TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 82: Nước lạnh thấu xương

Lúc mọi người ăn cơm trưa xong vài người còn trao đổi số liên lạc với Nhâm Hòa, mặc kệ là Hạ Vũ Đình hay Hoàng Phủ Nhật đều cảm thấy thiếu niên học sinh trung học này thật sự rất có ý tứ, chỉ cần nói một hai câu cũng có thể nói tới điểm chính của câu truyện.

Còn về chuyện tuyển diễn viên Côn Luân, có lẽ Nhâm Hòa có thể giúp Hạ Vũ Đình một chút, nhưng mà không thân cũng chẳng quen nên hắn không tính làm như vậy, kể cả đã là bạn bè, người ta có cần sự giúp đỡ của ngươi hay không cũng là một vấn đề. Hơn hết nếu nhận lời mà giúp đỡ không được thì chẳng phải trêu chọc rắc rối sao, Nhâm Hòa chỉ là một tác giả sáng tác, cũng không phải chuyên gia làm phim gì cả.

Đương nhiên, nếu có thể thuận miệng giúp đỡ thì cũng là việc nhỏ, không tốn sức.

Tiền cơm là do Hoàng Phủ Nhật trả, Nhâm Hòa cũng không để ý, ở trong mắt người ta ngươi chính là một học sinh trung học mà thôi, một cái học sinh trung học nghèo mà cứ một hai phải tranh trả tiền cơm với người ta thì cũng không ổn thỏa, giả bộ nhà giàu làm cái gì chứ. Về sau mời người ta lại là được rồi, hơn một trăm đồng tiền mà thôi, cũng không đến mức là nợ người ta ân tình!

Lúc mọi người chia tay Đoạn Tiểu Lâu có gọi hắn lại hỏi xem chiều nay Nhâm Hòa có muốn đi xem phim cùng mấy người bọn họ không, kết quả Nhâm Hòa trực tiếp từ chối, hắn còn vội đi làm nhiệm vụ nữa mà, sắp tới hai giờ chiều rồi, đây chính là thời điểm thích hợp nhất để hoàn thành nhiệm vụ, vào lúc khác thì nước sẽ lạnh hơn,

Hơn nữa trong hai ngày nay dự báo sẽ có tuyết, nếu mà thực sự tuyết rơi, đến lúc đó không cẩn thận hắn sẽ đóng băng mất. Loại chuyện bơi trong mùa đông này thực sự không phải trò đùa, hơn nữa hắn bị buộc phải lựa chọn địa điểm bơi trong sông Lạc, nơi đó cũng không phải bể bơi công cộng, sẽ không có huấn luyện viên chú ý, khả năng chết thật sự rất cao.

Hôm nay thời tiết sáng sủa, là cơ hội thích hợp nhất rồi, hắn tới bên cạnh bờ sông Lạc, Nhâm Hòa hít một hơi thật sâu, hắn không nghĩ đến thời điểm này mà bờ sông vẫn có nhiều người già và trung niên đến câu cá như vậy!

Nhưng thành thật mà nói câu cá mùa đông là một hoạt động không tồi, bởi vì mùa đông mặt trời không gắt, tìm một nơi hướng về mặt trời mà ngồi xuống, cũng không có làm phiền cá cắn câu, hơn nữa câu cá ở bờ sông thu hoạch thực sự không tồi, chỉ cần phao vừa động, thu dây lại là tuyệt đối có cá cắn câu.

Nhưng mà Nhâm Hòa không biết điều này, hắn còn tưởng rằng mùa đông sẽ vắng lặng, bờ sông sẽ không có quá nhiều người….

Cái này thì làm thế nào bây giờ? Còn muốn bơi hay không đây?

Bơi! Mặc kệ nó, dù sao mọi người đều là người cao tuổi, ai cũng đừng muốn cười nhạo ta… Hơn nữa hắn có mặc quần bơi, không phải trần chuồng…

Lúc hắn đi vào bờ sông thì nghe thấy mọi người đang khoe xem ai câu được cá to hơn, Nhâm Hòa ở đằng sau bọn họ vừa vận động thân thể vừa nghe bọn họ nói chuyện phiếm, thấy Nhâm Hòa làm như vậy có người cười nói: “Thời tiết này còn tới bờ sông rèn luyện thân thể, thật khó có được, đến đến đến, nhóc con ngươi hãy làm trọng tài, xem chúng ta ai câu giỏi nhất, mặc dù lão Vương câu được bốn con cá, nhưng cũng không có to bằng ba con của ta, theo lý mà nói ta mới là người thắng chứ!”

Tuy rằng kiếp trước nghe không ít câu “Về già khó tính” tranh luận với nhau không ai chịu nhường ai, nhưng Nhâm Hòa cảm thấy bọn họ quả thực có chút đáng yêu, càng lớn tuổi càng giống trẻ con vậy, thậm trí tính hiếu thắng một chút cũng không giảm.

Nhâm Hòa cười nói: “Mọi ngươi câu cá mà còn phải xem ai đứng thứ nhất à?”

“Ta không muốn cùng hắn so đo đâu, nhưng hắn nói kỹ thuật câu cá của hắn tốt hơn của ta, ngươi lại đây ta kể cho.” Ông lão này giải thích, nhưng mà khi hắn chuẩn bị tiếp tục nói tiếp, hắn lại phát hiện Nhâm Hòa bỗng dưng bắt đầu cởi quần áo….

“Nhóc con hãy mặc lại áo khoác đi! Bờ sông rất lạnh đấy, đừng nên cởi quần áo như vậy….” Đang nói một nửa thì thanh âm của ông lão này bỗng nhỏ dần lại, hắn ngay từ đầu cho rằng Nhâm Hòa rèn luyện thân thể bị nóng quá nên muốn cởi quần áo, kết quả hình như có gì đó hiểu lầm thì phải…..

Mẹ nó đây là muốn cởi sạch đồ đây mà, mắt nhìn thấy Nhâm Hòa đã bắt đầu cởi đến quần rồi@

“Nhóc con ngươi có gì khúc mắc thì nói với mọi người, đừng có làm ra chuyện gì nhá!” Ông lão này đều lúng túng, nhìn cảnh này thật giống như là muốn nhảy sông tự tử, giới trẻ hiện nay bị sao vậy? Bọn họ còn không có tưởng tượng đến chuyện Nhâm Hòa muốn bơi vào mùa đông, bởi vì thời tiết lạnh như vậy, sẽ không có nhiều người dám đi bơi mùa đông, nên bọn họ cũng không suy nghĩ theo phương diện kia!

Báo cảnh sát ư…. Gặp chuyện như vậy có lẽ lên báo cho cảnh sát chứ?

Nhâm Hòa dở khóc dở cười nhìn mấy người, mắt thấy ngay cả điện thoại di động cũng bỏ ra để chuẩn bị gọi cảnh sát, hắn nhanh chóng giải thích: “Mọi người đừng hiểu lầm, ta là muốn tới đây để bơi vào mùa đông, là bơi vào mùa đông đấy, ngài cũng biết chứ, để cường kiện thân thể!”

Bơi mùa đông? Thời tiết như vậy mà bơi mùa đông ư? Bị điên rồi à?

Nhâm Hòa cũng không có muốn bơi, nhưng mà đây là nhiệm vụ mà Hệ Thống Thiên Phạt công bố, hắn cũng không có cách nào khác, mặc kệ những người kia nghĩ thế nào, hắn trực tiếp đi đến bờ sông dùng mũi chân thử nhiệt độ nước….. Mẹ nó, lạnh như vậy, hắn tự nhiên không muốn nhảy xuống!

Chỉ là không nhảy không được, Nhâm Hòa cắn răng, kiếp trước bơi mùa đông đã trở thành một hoạt động giải trí, người khác dám làm chẳng lẽ bản thân lại không dám, nhảy!

Bùm một tiếng Nhâm Hòa quyết đoán nhảy vào trong nước, người cũng làm nóng đủ rồi, quần áo cũng cởi rồi, nếu là ở trên bờ để gió làm lạnh người thì thực sự xong đời, Nhâm Hòa ở trong nước bỗng nhiên nhớ đến một cái tin tức: Một người đàn ông ở Đông Bắc ngâm mình trong nước lạnh mấy chục phút, kết quả mất đi năng lực đàn ông……

Chính mình sẽ không bị xui xẻo như vậy chứ?

Dòng nước lạnh lẽo vờn quanh hắn như những chiếc dao bằng băng đang muốn xé rách làn da cùng cơ bắp của hắn, bơi mùa đông thực sự là chuyện tôi luyện ý chí của con người. Một người tay nắm cục đá có thể nắm được bao lâu? Đại khái chỉ tầm khoảng mười giây là không thể nhịn được đau đớn mà buông tay ra. Mà hắn lúc này như bị một khối băng không lồ bao lấy, từng phút từng giây trôi qua hắn đều có suy nghĩ muốn lên bờ!

Ở trên cánh đồng tuyết, nếu như chó tuyết bị rơi vào nước đá sẽ bị chủ nhân của nó trực tiếp từ bỏ, bởi vì người nếu đi xuống cứu cũng sẽ chết. Nhâm Hòa cảm giác nhiệt độ tay của chính mình sắp xuống âm độ rồi, ngay cả nhịp tim cũng càng ngày càng chậm hơn!

Chỉ là Nhâm Hòa còn chưa thể lên bờ, hắn nhìn thoáng qua thời gian trên đồng hồ chống nước của hắn, một phút!

Hắn rốt cuộc hiểu được câu nói sống một giây dài bằng một năm!

Nhưng mà ở phút thứ tư, hắn bỗng nhiên cảm thấy thân nhiệt của mình càng ngày càng cao, sao lại thế nảy? Nhâm Hòa bõng nhiên nhớ tới hình như bản thân cũng từng có trải nghiệm như vậy, chính là ở kiếp trước lúc học cấp ba, mùa đông không có nước ấm tắm, hắn to gan dùng nước lạnh để tắm, cứ tưởng rằng sau khi tắm xong thì sẽ thấy rất lạnh, kết quả là cả người cảm giác nóng bỏng!

Đúng rồi, hình như có lần chơi ném tuyết cũng có cảm giác như thế này, rõ ràng là sờ vào tuyết lạnh muốn chết, nhưng mà một lát sau thân nhiệt lại càng ngày càng cao.

Cho nên khi hắn ở trong nước đến phút thứ năm, hắn ngược lại không còn cảm thấy khó chịu nữa, nhưng Nhâm Hòa biết rò tình huống như vậy là do cơ thể của mình tự sinh ra nhiệt để bảo vệ, nó không thể kiên trì được lâu!

Nhâm Hòa từng nghe qua có ngươi leo núi tuyết, kết quả bị nhốt ở trên núi, sau khi lạnh cả một ngày thì sẽ cảm giác cơ thể bị nóng ran lên, lúc này tuyệt đối không thể vì nóng mà cởi quần áo, vì nếu cởi thì sẽ lập tức lạnh xuống, chỉ cần cởi ra thì sẽ chết không thể nghi ngờ.

Lúc này hắn cũng không quản được nhiều như vậy, cố gắng chịu hết năm phút liền chạy lên bờ! Mà lúc này Nhâm Hòa cười khổ, hắn một bên dụng tâm để bơi lội, một bên nghe trên bờ mấy ông lão hô to gọi nhỏ, quả thực là nhức hết cả trứng…..

10, 9, 8, …..3, 2, 1!

Thơi gian vừa đến Nhâm Hòa trực tiếp nhảy lên bờ, dùng khăn lông đã chuẩn bị sẵn lau khô toàn bộ người, sau đó nhanh chóng mặc quần áo của chính mình lên, mặc dù quần áo không có độ ấm nhưng khi mặc trên người sẽ có cảm giác ấm áp.

Đến lúc này thân thể của hắn lại bắt đầu lạnh trở lại, run rẩy!

Lần này chính mình thực sự là lấy tính mạng ra để làm nhiệm vụ mà, làm ơn có cách nào đổi thế giới khác cho ta xuyên qua được không……