TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Chương 83: Pháo đùa dai

“Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng: 3 cái pháo đùa dai (Không có sát thương).”

Đây là khen thưởng của nhiệm vụ lần này ư? Nhâm Hòa khó hiểu! Pháo đùa dai là cái gì? Còn đặt tên phong cách tây như vậy để làm gì, mẹ nó đây chỉ là pháo đốt mà! Chính mình cần pháo để làm gì, chẳng lẽ sắp đến tết âm lịch rồi nên Hệ Thống Thiên Phạt thưởng cái này cho mình ư, hơn nữa còn khen thưởng 3 cái pháo đốt để mình chơi?

Chơi cái đầu ngươi nhé hệ thống!

Nước sông 2 độ c, chính mình phải ở trong nước bơi 5 phút, sắp bị đông cứng rồi mà hệ thống còn thưởng 3 cái pháo đốt, Nhâm Hòa thực sự hoài nghi có phải hay không Hệ Thống Thiên Phạt đang cố ý chỉnh hắn?

Khen thưởng lần này không phải là vật phẩm tưởng tượng như thuốc kích thích nôn mửa, mà là đồ thật, trong tay của hắn lúc này đang cầm ba cái pháo giấy to như cánh tay trẻ con, bên ngoài trang trí rực rỡ, thoạt nhìn qua thật giống như là pháo để chúc mừng…..

Chúc mừng cái đầu ngươi!

Trong lòng Nhâm Hòa lúc này cực kỳ khó chịu, đến bây giờ toàn thân hắn còn đang lạnh run, đã thế hệ thống còn cho hắn khen thưởng như vậy, quả thật là làm hắn không thể nuốt trôi!

Về đến nhà hắn tiện tay ném ba cái pháo giấy ở cạnh TV, lập tức đi tắm nước nóng, rồi lại đi nấu canh gừng và giã đông sủi cảo trong tủ.

Nhưng thật sự hiện tại tố chất thân thể của hắn thật sự rất tốt, mặc dù ở trong nước lạnh như vậy tận 5 phút, nhưng mà không hề có một chút dấu hiệu bị sốt hoặc bị cảm.

Tựa hồ sau khi điểm tố chất thân thể của hắn đạt 5.24, ngay cả hệ miễn dịch cũng đã viễn siêu người bình thường rồi.

Cũng không biết năng lực về phương diện kia của hắn như thế nào……….

Ha ha ha, Nhâm Hòa bị ý nghĩ của hắn chọc cười.

Lần này hắn đi ra ngoài mấy ngày tuy nhiên ba mẹ của hắn căn bản không phát hiện được, vì bọn họ cũng không có trở về nhà lần nào, sắp nghỉ ăn tết, cha của hắn bận rộn chạy về nông thôn thăm nhà, chúc tết các đồng hương, còn mẹ hắn thì đang vội vàng kết toán cuối năm của công ty, phát tiền thưởng cho công nhân, mở cuộc họp thường niên, hơn nữa cũng phải chúc tết các quan chức máu mặt, đương nhiên có mặt mũi của cha hắn nên thường thường mọi chuyện khá thuận lợi.

Chờ đến sát tết âm lịch bọn họ sẽ trở về ăn tết, đến lúc đó các họ hàng thân thích bình thường không liên lạc qua cũng sẽ xuất hiện.

Cha của hắn cũng là trưởng tử của nhà họ Nhâm, Nhâm Hòa còn có hai cô và hai chú nữa, mà Nhâm Hòa cũng là trưởng tử trong nhà, cho nên trong tình huống bình thường thì mọi người sẽ đến nhà Nhâm Hòa ăn cơm tất niên.

Ở trong nhà Nhâm Hòa bối phận vẫn rất quan trọng, tên của những người đồng lứa tuổi đều sẽ có một từ đặc biệt bên trong, ví dụ như Nhâm Hòa tên gọi trong nhà là Biên Nhận Bối, tên khai sinh nguyên bản của hắn là Nhâm Lập Dân….

Cái tên này thực sự là rất bình dân, độ phổ biến thậm chí có thể so sánh với nước thuốc nôn mửa…

Sau này mẹ của hắn thấy khó nghe quá mới đổi lại thành Nhâm Hòa, ngụ ý là thiên thời địa lợi nhân hòa.

Chỉ một điểm này thôi Nhâm Hòa cảm thấy đây tuyệt đối là mẹ ruột của hắn, cực kỳ tuyệt vời.

Mấy ngày nay Nhâm Hòa thông qua Dương Tịch biết được, buổi tối hôm Nhâm Hòa chạy trối chết thực sự cực kỳ nguy hiểm, Tô Như Khanh nổi điên muốn truy sát hắn, hiện tại Nhâm Hòa đã là nhân vật số một trong sổ đen của người ta rồi…

Hắn nghĩ lại mà vẫn còn sợ, thật may hắn nhanh chân chạy trốn….

Tô Như Khanh thậm chí còn muốn chuyển trường cho Dương Tịch, nhưng thật vất vả mới liên hệ được Dương Ân ở bên nước ngoài, kết quả bị Dương Ân từ chốt….

Nhâm Hòa cảm thấy chờ cha vợ tương lai của hắn trở về nhất định phải uống với nhau hai ly…. Hắn cũng không nghĩ tới người ta có nguyện ý cùng hắn uống hay không.

Thời gian bất tri bất giác tới cuối năm, cha mẹ của hắn thật sự rất ăn ý trở về nhà trước giao thừa một ngày, kết quả Nhâm Hòa còn không kịp cao hứng thì bị mẹ Nhâm giữ chặt nói: “Tiền mừng tuổi của ngươi không cần tiêu linh tinh biết không, mẹ giúp ngươi giữ trước chờ ngươi trưởng thành sử dụng.”

Nhâm Hòa hít một hơi thật sâu, hóa ra là ngài nhớ đến chuyện này? May mà hiện tại chính mình có thể kiếm ra tiền, bằng không năm nay phải như thế nào?

Cũng không biết kiếp trước chính mình làm sao có thể chịu đựng được nữa…..

Sau đó chính là thời gian chuẩn bị đồ cho tết âm lịch, một nhà ba người đều chạy tới siêu thị mua mua mua, thấy cái gì liền mua cái đó.

Không phải cha mẹ hắn không thể nhờ cấp dưới mua mà là hai người thực sự cảm thấy là nhiều năm không trở về nhà, tự thân chuẩn bị cho có chút không khí đón tết.

Chờ đến buổi sáng giao thừa, mẹ hắn bắt đầu liền nổi lửa nấu ăn…

Làm cá viên chiên, bận suốt cả một ngày, tới buổi tối mới có thể ăn.

Tất cả mọi người trong gia đình chung tay làm một bàn toàn đồ ăn.

Nhâm Hòa nhàn rỗi không có việc gì bỗng nhiên nhìn tới ba cái pháo đốt ở cạnh TV, cũng không biết rốt cuộc cái pháo đùa dai này là đùa như thế nào?

Thật sự hắn không có cách nào tưởng tượng ra được, không biết ý tứ của từ đùa dai này, chẳng lẽ là nổ mạnh đến nỗi có thể dọa người khác sao?

Vậy cũng không phải là trò đùa dai rồi, điểm mấu chốt nhất của đùa dai là không làm người khác bị thương, hắn tin tưởng về phương diện này thì Hệ Thống Thiên Phạt sẽ tự có chừng mực, còn đặc biệt chú thích là không có sát thương.

Hay là nó sau khi nổ tung thì biến thành chú hề dọa người nhỉ?

Nhâm Hòa quyết định đi thử một lần, hắn cầm một cái rồi chạy xuống lầu, chỉ là khi tới dưới lầu thì hắn lại do dự, phải thử như thế nào đây?

Lấy tính cách ranh ma của Nhâm Hòa, để chính hắn đi thử khẳng định là không nguyện ý, ngộ nhỡ dọa sợ chính mình thì phải làm sao bây giờ…..