TRUYỆN FULL

Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 525: Tuyệt Cảnh Phấn Chấn Một Kích

Ngay sau lời nói của Triệu sư tỷ, bóng dáng của Quý Trường Tịch-tiền nhiệm Chưởng môn Đại Đạo tông bất chợt xuất hiện trước mặt Lý Phàm, bắt đầu nói với Lý Phàm.

"Khi đó chúng ta dù sao cũng còn quá trẻ, vốn tưởng rằng mình ẩn nấp đủ sâu, lại căn bản không nghĩ tới cường giả chân chính có thể thông qua một giọt máu nhìn thấu công pháp chúng ta tu luyện."

"Công pháp của Huyền Thiên giáo, từ trên xuống dưới chia làm bốn cấp Huyền, Thiên, Địa, Hoàng, bốn công pháp chúng ta thu được từ trong di tích đều là Huyền cấp cao nhất."

"Không chỉ huyền diệu thông thần, không ở phía dưới công pháp chân truyền của Đại Đạo tông, cũng có chỗ huyền diệu, để Quý Trường Tịch là chưởng môn của Đại Đạo tông cũng không khỏi cảm thấy tim đập thình thịch."

"Nghe đồn công pháp của Huyền Thiên giáo, đều đến từ chí bảo của Huyền Thiên giáo: Huyền Thiên Bảo Kính, tu hành đến chỗ cao thâm, có thể sản sinh liên hệ với Huyền Thiên Bảo Kính."

"Mặc dù Quý Trường Tịch lúc đó hận không thể ngay tại chỗ tróc nã chúng ta, sưu hồn thẩm vấn, chẳng qua hắn cũng biết, công pháp của Huyền Thiên giáo tự mang thủ đoạn bảo mật. Cho dù ngoại giới muốn cưỡng ép nhìn trộm, công pháp đạt được cũng chỉ là bản bóp méo, sai lầm.

"Trừ phi người tu luyện cam tâm tình nguyện đích thân viết ra. Mà lúc ấy thực lực của hắn cũng chỉ là Hợp Đạo hậu kỳ, cũng không mạnh hơn ta bao nhiêu, nếu như mạnh mẽ bức bách, cơ hội chiến thắng không cao."

"Vì vậy, hắn chuẩn bị thả dây dài câu cá lớn. "

"Quý Trường Tịch" đột nhiên cười lạnh nói:

"Một mặt, hắn cố ý phái chúng ta ra ngoài chấp hành các loại nhiệm vụ." Áp chế thực lực trưởng thành của chúng ta. Mà bản thân hắn thì mượn dùng quyền hạn tài nguyên Chưởng môn có được, để đề cao tu vi của mình."

"Mặt khác, hắn lật khắp các loại điển tịch, cố gắng tìm cách phá giải mã hóa công pháp của Huyền Thiên giáo. "

"Thực ra, hắn thật sự đã làm được. Từ trong bí tàng của Đại Đạo tông, Quý Trường Tịch đã tìm thấy di sản còn lại năm đó sau khi Huyền Thiên giáo bị hủy diệt. "

" Trong đó có một bí thuật, được gọi là <Thủ Thiên Nhi Đại>, nó được Huyền Thiên giáo sử dụng để đối phó với các thành viên của chính mình. Không chỉ có thể cướp đoạt hoàn toàn công pháp, tu vi của đối phương, mà còn có thể đem thực lực, cảnh giới tu hành công pháp Huyền Thiên giáo có được, di hoa tiếp mộc, chuyển đến trên người mình."

"Cho nên, ngày đó chúng ta vừa trở lại sơn môn, hắn liền vội vàng gọi ta đến gặp mặt... "

Trên mặt Quý Trường Tịch biến đổi thất thường, trong quang ảnh vặn vẹo, lại biến trở về diện mạo khuynh quốc khuynh thành của Triệu sư tỷ."

"Đáng tiếc, hắn ngàn tính vạn tính, lại không tính đến ta không chỉ tu hành một môn công pháp Huyền Thiên giáo."

"Hắn càng không ngờ tới là, ta cũng đã sớm không nhìn hắn thuận mắt, muốn thay thế hắn."

Triệu sư tỷ vươn tay, vuốt ve mặt Lý Phàm, thần sắc mê ly: "Sư đệ, ngươi có biết, bị mấy vạn giọt máu tràn đầy Tiên Ôn làm ướt sũng, đó là loại cảm giác đau đớn thế nào không?"

"Ngay cả Quý chưởng môn của chúng ta cũng không thể ngăn cản được nó."

"Điều đáng tiếc duy nhất là hắn đã bị Tiên Ôn làm tổn thương quá nặng, ta cũng không thể không từ bỏ một bộ phận trong đó."

Triệu sư tỷ khẽ liếm môi bằng đầu lưỡi, như thể nhớ lại hương vị tuyệt vời khi đó.

"Vạn Cổ Duy Ngã Quyết, tu đến cuối cùng, giữa thế gian này, ngoại trừ ta, lại không còn vật khác. Bởi vì môn công pháp này quá tà tính, cho nên hồi đó sư đệ cũng không có chọn nó."

"Hiện tại, sư đệ có cảm thấy có chút hối hận không?" Triệu sư tỷ nhẹ giọng hỏi. Trong lòng Lý Phàm xác thực lóe lên một tia hối hận.

Nhưng hắn cũng quật cường, cứng miệng nói: "Hừ, hối hận có ích lợi gì? Sự tình đã qua, cũng không còn cơ hội làm lại..."

Lý Phàm đột nhiên bừng tỉnh.

Vào khoảnh khắc vừa rồi, một cảm giác kỳ lạ đột nhiên trào dâng trong lòng hắn.

Giống như, nếu như hắn muốn, bản thân thực sự có khả năng xoay chuyển mọi thứ.

Nhưng........

Cẩn thận thể ngộ, lại không biết cảm giác này đến từ đâu. Trong lòng không khỏi có chút mất mát cùng mê man.

Triệu sư tỷ không nhận ra sự kỳ lạ trong lòng của Lý Phàm.

Nàng một mình nói tiếp: "Nhất ẩm nhất tác, sự giai tiền định. Cho nên, sư đệ, đây hết thảy đều là mệnh trung chú định."

"Trong lòng ta mơ hồ cảm nhận được ác ý của Quý Trường Tịch. Để bảo vệ mạng sống của ta và ngươi, cho nên ta đã bí mật tu hành "Vạn Cổ Duy Ngã Quyết", cố gắng đạt được một tuyến sinh cơ từ trong tính toán của hắn."

"Môn công pháp này quả nhiên bá đạo vô song. Đem hai chữ "Duy Ngã" quán triệt vô cùng nhuần nhuyễn. Sau khi bản thân ta tu hành, ngay cả ký ức về môn công pháp này trong đầu sư đệ cũng dần dần bị loại bỏ."

"Mà khi ta thành công đem Quý chưởng môn biến thành một bộ phận của ta, ta cuối cùng hiểu rõ."

"Đây mới là nơi trở về của chúng ta, đây mới là vận mệnh thuộc về chúng ta. "

"Có quá nhiều hỗn loạn trên thế giới này, có quá nhiều người râu ria không quan trọng."

"Cho nên, chỉ có một mình ta, là đủ rồi."

"Cái gọi là muôn người mà một lòng."

Trên dưới Đại Đạo tông, tất cả khuôn mặt của mọi người, khi những lời này được nói ra, tất cả đều biến thành dáng vẻ của Triệu sư tỷ.

“Sư đệ, ngươi còn yêu ta không?”

“Cùng sư tỷ hợp nhất làm một, từ đây vĩnh viễn không rời.”

Bọn họ trìu mến nhìn Lý Phàm, đồng thanh nói.

Lý Phàm không có trả lời, mà là nghiêm nghị chống đỡ.

Một đao hôi quang bên trong mang theo tia sáng rực rỡ đủ màu sắc hiện lên trên đầu hắn.

Cuối cùng biến thành một cây phi đao.

Mà khí thế trên người Lý Phàm cũng song song đột ngột bùng nổ.

Từ phàm nhân một đường hướng lên trên.

Luyện khí, Trúc cơ, Kim đan.....

Cho đến Hóa Thần đỉnh phong, mới khó khăn dừng lại.

Hóa ra, Lý Phàm sớm đã đột phá cấm chế phong tỏa trên người hắn.

Chính là dựa vào song tu như cá với nước cùng Triệu sư tỷ lúc nãy.

"Ta còn tưởng rằng sư đệ nhớ ta đã lâu, liền nóng lòng muốn cùng ta song tu."

"Không nghĩ đến, lại là có mục đích khác, rắp tâm bất lương."

Mặc dù nói như thế, nhưng Triệu sư tỷ dường như sớm đã nhận ra tiểu động tác của Lý Phàm, trong giọng nói không có ngạc nhiên chút nào.

"Sao nào? Sư đệ cho rằng, khôi phục cảnh giới liền có thể đánh một trận với ta sao?"

Nàng hứng thú đánh giá Lý Phàm: "Ai cho ngươi dũng khí?"

"Diệt Hồn Đao của <Đoạn Hồn Chiếu Thần Công> này sao?"

Đối diện với chế nhạo của Triệu sư tỷ , Lý Phàm cũng không trả lời trực tiếp.

Thay vào đó, khuôn mặt nghiêm túc, Diệt Hồn Đao đen kịt bên trong mang theo tia sáng rực rỡ không ngừng lấp lóe, vận sức chờ phát động.

Diệt Hồn Đao này chính là chung cực sát chiêu của <Đoạn Hồn Chiếu Thần Công>, mặc dù tên bình thường không có gì lạ, thực ra là lấy thần hôn tự thân làm tế, mới có thể sử dụng ra thủ đoạn bác mệnh.

"Muôn người một lòng, con đường này đi đến cuối cùng, có thể nghịch thiên địa chi lý đi?" Sư tỷ quả nhiên thiên túng kỳ tài. Đáng tiếc....

"Đạo của Mày, không phải đạo của Tao."

"Năm đó ta từng nói qua, nguyện cùng sư tỷ kết làm đạo lữ suốt đời, cùng đến trường sinh, tiêu dao tự tại. "

"Lời này phát ra từ trái tim, đến nay chưa đổi. "

Trong mắt Lý Phàm tràn đầy hồi ức, thở dài một hơi.

Ngay lúc Triệu sư tỷ có chút ngây người trong nháy mắt!

Trên người hắn đột nhiên toát ra một luồng ánh sáng vô cùng chói mắt.

Chiếu sáng toàn bộ bầu trời Đại Đạo tông.

Thậm chí ngay cả hàng ngàn hàng vạn cỗ thân thể của Triệu sư tỷ, vào lúc này cũng không nhịn được hơi hơi nhắm mắt.