“Cạch~”
Đẩy cửa đại điện Đan Tháp, một thiếu niên lập tức lọt vào tầm mắt.
“Sao ngươi không đợi ta ở trên đó? Nơi này dường như không phù hợp với thân phận của ngươi lắm.”
Trần Trường Sinh vừa nói vừa ngồi xuống trước bàn trà.
Thấy vậy, thiếu niên kia chỉ nhàn nhạt đáp: “Trên hay dưới cũng chẳng khác gì.”