"Bát thuốc này, người thật sự muốn hài nhi uống sao?"
Nghe vậy, sắc mặt của Lư Tư Nguyên có chút không tự nhiên.
"Con nói gì vậy, không uống thuốc thì bệnh làm sao khỏi được, mau uống thuốc đi."
Nhìn vẻ mặt sốt ruột của Lư Tư Nguyên, Lư Minh Ngọc hít sâu một hơi, khóe miệng đã bắt đầu run rẩy không ngừng.
"Phụ thân hà tất phải dùng hạ sách này, hài nhi uống là được."