Nhìn Lư Minh Ngọc chắp tay hành lễ, Trần Trường Sinh mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai hắn, nói:
“Như vậy mới đúng, phàm chuyện gì cũng đừng chỉ nghĩ đến việc đánh bại tất cả.”
“Có những lúc, thay đổi còn hiệu quả hơn hủy diệt.”
“Năm xưa, sư phụ ngươi cũng vì sát tâm quá nặng, nên mới để dính nhiều máu tươi lên tay như vậy.”
“Đến hôm nay muốn quay đầu lại, cũng chỉ có thể chạy đến nơi không ai biết để bắt đầu lại từ đầu.”