Thời gian ba ngày thấm thoắt trôi qua.
Sáng sớm ngày thứ ba, Trần Trường Sinh đã đứng giữa đạo quán, còn Trần Phong vẫn lặng lẽ ngồi trên nóc nhà.
Cùng lúc đó, Liễu Thanh Thanh và những người khác cũng lặng lẽ chờ đợi bên cạnh.
Có điều thú vị là, Lư Minh Ngọc và những người khác dường như không còn lo lắng như mấy ngày trước.
Thời gian chầm chậm trôi, khi ánh dương đã lên cao, Trần Phong trên nóc nhà mở mắt.