CHƯƠNG 206 - HẬU NHÂN BẠCH GIA CHƯƠNG 206 - HẬU NHÂN BẠCH GIA Sách sử mà lại viết như là tiểu thuyết, quy kết toàn bộ nguyên nhân vì sao thánh hoàng Lý Hồng có thể đăng cơ xưng đế đều đổ cho "Sơn Hà đỉnh".
Tác giả đã đưa một trong ba tam bảo của Phượng Dương là Sơn Hà đỉnh, thêm vào trong rất nhiều yếu tố thần thoại xuyên suốt cả quyển sách sử này, xem nó như là bàn tay vàng của Thánh Hoàng.
Trong sách liên tục lặp lại một câu "Đỉnh rơi xuống Bắc Cương, chính là thiên mệnh", dùng nó làm bằng chứng, để chứng minh rằng sách này viết rất chân thật không hề hư cấu, ngược lại phê phán những quyển sách chính sử che giấu lịch sử.
Chu Dịch cảm thấy thích thú, bản thân là người đã từng trải qua, đọc lại những chuyện năm đó mà người đời sau viết, lại có cảm giác vui vẻ không thể giải thích được.
"Thú vị thú vị!"