CHƯƠNG 308 - NÊN ĂN MỪNG CHƯƠNG 308 - NÊN ĂN MỪNG Bạch Thế Ngọc căng thẳng hết cả người đồng ý, vẫn cứ cảm thấy bản thân mình bị người ta nhìn thấu rồi, trong đáy lòng chột dạ xoa tay dậm chân.
Hai mắt Dương Lực trợn tròn, ánh mắt nhìn Bạch Thế Ngọc dường như có chút thù hận, như thiếu nó rất nhiều tiền không bằng.
Bạch Thế Ngọc né tránh ánh mắt kỳ lạ của Chu Dịch, nói: "Nhóc con kia, ta giúp ngươi làm việc có gì không đúng hả?"
"Rõ ràng là ta trước tới!"
Trong tiếng nói chuyện của Dương Lực mang theo tiếng nức nở, vừa mới nghe thấy có thể tới tửu quán mỗi ngày, mừng đến nổi sắp hoan hô nhảy nhót, một đứa con nít bán báo ở ngoài lại có thêm một công việc ổn định, sau này có thể bán đậu phộng để phụ thêm tiền cho gia đình.