CHƯƠNG 312 - BỆNH VẶT VÃNH CHƯƠNG 312 - BỆNH VẶT VÃNH Sau chuyện tối hôm qua lùng bắt toàn kinh thành, lòng người trong kinh thành hoảng sợ, cũng không ai dám bàn luận chuyện quốc sự.
Buổi sáng.
Chẳng có lấy một mống khách, lúc này chắc là mọi người đều trốn trong nhà, sợ bị binh lính, mật thám bắt đi.
Bàn phía Đông của tầng một dọn ra một cái bàn, đặt thêm mười mấy loại nhạc cụ lớn nhỏ, cầm sắt tỳ bà, huân sanh tiêu sáo, người mù tự xưng được truyền thừa từ Tiên Âm môn, trên đời này không có khúc nhạc nào mà hắn không biết tấu cả.
Chu Dịch nghi hoặc nói: "Ngươi biết tấu khúc thì tại sao lại gia nhập Xích Minh?"