TRUYỆN FULL

[Dịch] Tây Du Đại Giải Trí

Chương 167: Hầu Vương xuất thế

Nguồn: Truyện YY

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Thiên cung, Na Tra hận đến mức chỉ muốn đập vỡ điện thoại, đây là cái thể loại đồng đội gì hả! Có biết chơi hay không đấy! Ta Hận Bảo Tháp trong nháy mắt liền rời khỏi phòng chơi.

Tiểu Hồ Ly gõ mấy chữ: Vũ Thần tỷ làm hay lắm.

Thủy Tinh Linh: Lần sau đến lượt ta làm địa chủ.

Trương Minh Hiên mở to mắt nói: “Thủy Tinh Linh là Vũ Thần tỷ?”

Lý Thanh Tuyền gật đầu nói: “Đúng vậy!”

Trương Minh Hiên khóc không ra nước mắt, trò chơi này vừa mới đưa ra thị trường, vậy mà các người tìm được chỗ sơ hở để ăn gian rồi? Sau này còn chơi thế nào được nữa đây!

Trương Minh Hiên khuyên nhủ: “Trò chơi cũng chỉ là để chơi thôi, tỷ làm vậy không có tí teo ý nghĩa nào!”

Lý Thanh Tuyền khinh bỉ nhìn Trương Minh Hiên, nói: “Chơi quan trọng hay kiếm tiền quan trọng hơn? Hơn nữa chơi như vậy người khác cũng thích mà!”

Trương Minh Hiên nhìn vẻ mặt khinh bỉ của Lý Thanh Tuyền, cạn lời, con nhóc này đúng là hết thuốc chữa.

Xoay người đi về phòng, Lý Thanh Nhã đang bưng đồ ăn lên bày gọn gàng trên bàn, Trương Minh Hiên lập tức cười tươi rói bước lên trước: “Tỷ, ta tới giúp tỷ nhé!”

Lý Thanh Nhã gật đầu cười.

Không lâu sau, thức ăn đều được bê lên đủ, Trương Minh Hiên quay mặt về phía thư điếm, cao giọng gọi: “Thanh Tuyền, ăn cơm thôi.”

“Chờ một chút!”

Lại thêm một lúc lâu, Lý Thanh Tuyền mới từ bên ngoài đi vào.

Chạy bình bịch đến bên cạnh Lý Thanh Nhã, vui vẻ nói: “Tỷ, hôm nay muội kiếm được rất nhiều tiền.”

Lý Thanh Nhã gật đầu, cười nói: “Được rồi, muội cực khổ rồi, ăn nhiều một chút.”

Lý Thanh Tuyền vui vẻ cầm một chiếc đùi gà nhét vào miệng, khuôn mặt vốn là cái bánh bao nhỏ lập tức phồng lên thành bánh bao lớn.

Ăn được một lúc, Lý Thanh Tuyền mới ngẩng đầu nói với Trương Minh Hiên: “Giúp ta làm hai cái điện thoại di động nữa.”

Trương Minh Hiên gật đầu: “Được.” Ngay cả câu hỏi làm cho ai cũng không hỏi luôn.

Bên trong một quán rượu, một mình Lý Bạch ngồi chơi điện thoại, uống rượu và nhấm nháp thức ăn, phía ngoài quán rượu có không ít người vây quanh chăm chăm chỉ trỏ y.

Chủ quán rượu cười ha hả bưng một bầu rượu lên, đặt xuống trước mặt Lý Bạch: “Kiếm tiên, chỗ này tặng ngài.”

Lý Bạch ngẩng đầu nhìn thoáng qua, cười nói: “Cám ơn!”