TRUYỆN FULL

[Dịch] Tây Du Đại Giải Trí

Chương 173: Tiên Kiếm ra tập mới

Chương 173: Tiên Kiếm ra tập mới

Nguồn: Truyện YY

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Tiếu Giai Nhân

Mọi người làm quen hoàn cảnh một lượtrồi sau đó tìm một gian phòng để sắp xếp đồ đạc.

Trương Minh Hiên cợt nhả chui vào thư điếm màLý Thanh Nhã phóng ra. Hắn nằm lên giường của mình, trở người lẩm bẩm: “Ngủ trên giường của mình vẫn là thoải mái nhất. Bây giờphải bắt đầu làm việc thôi!”

Hắn vung tay lên, một miếnglưu ảnh thạch xuất hiện trong không trung, đoạn phim đã được quay trước đó xuất hiện.

Ngày hôm sau, Khương Cẩm Tịch nằm ở trên giường, thuần thục bật di động, theo thói quen định ấn vào mục video, nhưng vừa liếc mắt một cái, nàng đột nhiên ngẩn ra, lập tức ngồi dựng dậy, kinh ngạc nói: “Có tập mới rồi ư!”

Mọi người đang nói chuyện phiếm trong diễn đàn, thì đột nhiên có người hô một tiếng: “PhimTiên Kiếm Kỳ Hiệp ra tập mới!” Cuộc trò chuyện vốn đang khí thế ngất trời trong diễn đàn đột nhiên im bặt.

Cố Phàm nhấn mở điện thoại di động của hắn, nghe đượcđoạn nhạc quen thuộc, hắnhâm mộ lẩm bẩm: “Không biết tiểu thuyết củata có cơ hội được quay thành phimnhư thế này không.”

Vương Chấn nhìn màn hình cười ha ha nói: “Thú vị, thật là thú vị. Ta cũng có thể làm một cái!”

Hoàng cung, Lý Thế Dân cùng Hoàng hậu đang vừa dùng ngự thiệnvừa cười nói vui vẻ, một bóng ngườinho nhỏ chạy vàotừ bên ngoài,kêu lên: “Phụ hoàng, mẫu hậu, ta muốn xem Linh Nhi tỷ tỷ.”

Hoàng hậu duỗi tay bế Tấn Dương lên, bất đắc dĩ nói: “Con đã xem rồi mà!”

Tấn Dương ngẩng đầu nói: “Nhưng mà, nhưng mà trên diễn đàn TT nói là có phần mới rồi!”

Chân mày Lý Thế Dân nhăn lại: “Về saucon bớt chơi di độngđi, đọc sách nhiều một chút.”

Tấn Dương rụt cổ, nhỏ giọng nói: “Con biết rồi.”

Hoàng hậu cười nói: “Không ngờ đã có phần mới, vậy chúng ta cùng nhau xem đi!”

Trong ánh mắt tràn ngập sự mong chờ của Tấn Dương, hoàng hậu lấy điện thoại của mình ra, nhấn mở phim Tiên Kiếm Kỳ Hiệp.

Trên đường sang Tây Thiên, Đường Tam Tạng đang ngồi trên lưng ngựa bôn ba qua một vách núi gập ghềnh hiểm trở,đá sỏi vương vãi khắp nơi, đưa mắt nhìn lại toàn là núi cao hiểm trở, gió lớn thét gào, mây trắng lượn lờ, suối chảyróc rách, không thấy một bóngngười nào.

Tôn Ngộ Không vừadắt ngựa, vừa cúi đầu chơi di động, đột nhiên dừng bước chân.

Đường Tam Tạng nghi ngờ hỏi: “Đồ đệ, sao lại ngừng?”